Đức ông Kỹ Ngoại Hầu CƯỜNG để là người
sáng suốt
Sau khi được biết lá số của cụ
Phan B ội Châu,
lòng tôi vẫn ước mong được thấy số của ông Cường Để Kỳ Ngoại Hầu, người đã cùng
cụ Phan sáng lập ra Việt Nam Quang Phục Hội, một cơ sở cách mạng khuyến khích
nhân tài đông du chống Pháp.
Cũng là một mối duyên lành,
tết Quý Sửu này , tôi được tiếp mấy ông bạn ở Huế có đưa cho tôi ngày giờ năm
tháng sanh của ông Kỳ Ngoại Hầu, tuổi Nhâm Ngọ, ngày 11 tháng Giêng giờ Dậu và
ước mong được thấy trình bày ở mục tử vi danh nhân trong giai phẩm Khoa Học
Huyền Bí . Sau vài buổi tìm tòi để khớp ngày sanh tháng đẻ ở một số sách sử ở
thư viện, tôi thấy có thể là đúng nên xin có ít lời trước hết cảm ơn mấy ông
bạn đã khuyến khích và xin có bài như sau:
Tuổi Nhâm Ngọ mệnh đóng ở Tỵ
là cả một cái thế hy sinh trực tiếp đời mình với xã hội, cho xã tắc non sông,
nếu là bực dũng sĩ hùng anh. Cự Môn thủ Mệnh không phải là sao của mình, được
cái thế sinh nhập hiềm vì hãm địa phải kể như không chính tinh (vô chính diệu)
hợp với bộ Hình Riêu oan nghiệp nên phải lang thang phiêu bạt cô đơn. Ở đây ông
nhờ có Thiên Cơ để ông nổi bật thành người có chí khí biết quyền biến, nhân hậu
gia tăng phước thọ (Thiên Thọ).
Thân ông ở Hợi là cái thế kẹt
cứng của tuổi Nhâm Ngọ, của người khôn biết hành động trông xa thấy rộng, nhưng
phải bó tay càng hoạt động càng đâm vào tình trạng chết chẹt. Bao nhiêu tinh
thần ông dồn vào bộ Âm Dương hãm địa đắc Thiên Tài và Đào Hoa Tri ệt (vuốt đuôi ) ở trong
cái thế tam hợp của Phúc Đức, Thiên Lương là linh hồn ông thọ đắc Song Lộc
Tướng ấn, Tứ Đức.
Ông được các bậc liệt sĩ cách
mạng suy tôn làm thủ lĩnh, lấy danh nghĩa người hoàng tộc nhất là ngành trưởng
của dòng Nguyễn Phúc cho dễ làm việc. Phúc Đức này đẹp thì có, nhưng chỉ là
hình thức, tam hợp cục đều bị khắc chế suy tàn (Suy , Bệnh, Phủ, Tướng, Triệt,
Hà, Sát) thành ra công cuộc cách mạng của ông chỉ là tiếng chuông cảnh tỉnh
quốc dân đồng bào, chứ thật ra không có kết quả cụ thể là bao. Nếu biết ra, ông
nên ở địa vị khiêm nhường một chút như quyền thủ lãnh hay phó lãnh tụ, có lẽ
công cuộc còn tiến triển hơn là ông đóng vai chủ tịch (Tướng quân bị triệt), âu
cũng là số đời ông phải vất vả và công cuộc cách mạng chỉ có kết quả thế thôi.
Cung Nô là cả một bộ Tử Phủ Vũ
Liêm đắc cách mà không làm được việc (Tử Phủ Quyền bị triệt). Cái thế của Vũ
Khúc tung hoành rất đắc lực với Long Trì , Hữu Bật, Ân Quang. Hoa Cái lại bị ở hoàn cảnh địa
võng (Đà La) bao vây bởi Hoả Tinh, Hoá Kỵ.
Các đồng chí như cụ Phan B ội Châu, Hoàng Trọng Mậu, Tăng B ạt Hổ nổi bật lên cung Nô
này là những bậc đa tài, bền chí kiên quyết đứng trên cái thế chính nghĩa sáng
ngời ở Ngọ (Liêm, Tướng, Đế Vượng, Thái Tuế). Còn ông chỉ là người đứng lên làm
hội chủ (Quốc ấn) cho dễ ăn nói ở chỗ ngoại giao, thật sự ông thiếu khả năng tổ
chức (không Tả - Hữu).
Ách cung được Phá Quân miếu
địa điều khiển thêm Hoá Khoa phò trợ là một cách tiêu hao tài tình, nên bao lần
phiêu lưu Nhật Bản, Hong Kong cũng như 3 tháng trở về thăm nước nhà , 8 tháng
Âu du giám mạo hiểm để chân dạo chơi trên hảI cảng Marseille mà người Pháp đều không sao săn bắt
được. Bộ Sát Phá Tham này nhất là Phá Quân cư Tí miếu địa không biết sợ là gì
và cũng tỏ rõ tất cả khả năng sở trường của Phá Quân Miếu địa ở Ách phá hết cả
tai ách nên ông thoát nạn như thường.
Vận hành với bản số này chỉ có
hai giai đoạn 16-25 và 56-65 là đắc thời. Giai đoạn trên gặp lúc cụ Phan Đình Phùng định đưa
ông ra bưng để thế chân vua Hàm Nghi bị bắt theo lời hứa của cụ thân phụ ông là
cụ Hàm Hoá Hương Công. Chẳng may cụ Phan Đình Phùng chết nên việc ra đi phải đình lại
đến 1903 tức là năm ông 20 tuổI gặp cụ Phan B ội Châu được đặt lên địa vị hội chủ Việt Nam
Quang Phục, từ đó bắt đầu cuộc đời phiêu lưu cho cách mạng. Phải chăng ông chỉ
được cái phần vinh dự là một vị hội chủ cách mạng trên cái danh hiệu chính
nghĩa của dân tộc (Liêm Tướng, Thái Tuế, Đế vượng) không thể thành công được
(Tử Phủ bị Triệt + Vũ Khúc, Hữu Bật ở địa võng
(Đà La) Hoả Tinh, Hoá Kỵ phá).
Giai đoạn sau cũng ở trong
cảnh tam hợp đó đến cung NÔ. Những nhà cách mạng rường cột phần thì bị bắt như
cụ Phan B ội Châu,
phần thì bị chất như Phạm Hồng Thái, phần chán nản bỏ đi như cụ Nguyễn Thượng
Hiền, một số ra đầu thú với Pháp, trình bày cái cảnh Nô cung bị địa võng thêm
Hỏa Tinh, Hóa Kỵ phá hoại .
Nhưng dịp may không thể bỏ qua
tức là năm 1939 thế chiến thứ 2 phát khởi. ông đã 57 tuổi được quân đội Phù
Tang ủng hộ, phải cải tổ lại Hội thành Việt Nam Phục quốc Đồng Minh Hội có ý
đoàn kết quốc gia cho dễ hoạt động. Thuận tiện rất thuận tiện, nhưng trong cái
địa võng của
cung Nô, phe trục Đông Kinh, La Mã , Bá Linh lại thua, ông chịu
ảnh hưởng. ở nước nhà tên tuổI ông đã được quốc dân mong chờ sẵn sàng đón rước
vị minh chủ cứu nước, thành ra ông chỉ thành danh chứ không thể thành công cho
đến khi nhắm mắt qua đờI năm 69 tuổI ở nơi đất khách quê người.
Còn những giai đoạn trên cung
Nô là những thời gian tuổi Nhâm Ngọ bị khắc nhập hoặc bị khắc xuất sa lầy,
không thời ông đành khoanh tay, mặc dầu có dịp thuận tiện là kỳ thế chiến
1914-1918.
Phải chăng số của Đức Ông Kỳ
Ngoại Hầu Cường Để là số của người thiệt thòi, từ cái mệnh trực tiếp phải hy
sinh, dầu rằng thông minh có thừa để toan tính lợi hại, cho đến lúc hành động
(Thân) biết trông xa hiểu rộng cũng không sao ra thoát được cái thế kẹt của vị
trí Thân đóng Hợi của tuổi Nhâm Ngọ.
Một chỗ ngồi quốc dân dành cho
ông trong hàng liệt sĩ là ông làm cách mạng sáng suốt (Thái Dương ở Hợi đắc
tài, Thái Âm ở Mão đắc Đào Hoa). Ông từ chối mọi lời đường mật của viên toàn
quyền Albert Sarraut hiến ông mọi sự vinh quang nếu ông trở về. Ông từ chối là
ông biết hành động đúng lẽ thừa trừ của số đã định. Hoá - công vạch ra hai con
đường để ông lựa chọn: Song Lộc đi với Kiếp Sát, Lưu Hà. Ông đi theo con đường
Thiên Không ở Tứ Mộ là con số không bạch
định. Ông vui lòng cam chịu đường sống hẩm hiu.
Có phải là do bộ Âm Dương phi
thường của người làm cách mạng để ngày nay tên ông ghi vào các đường phố, các
đô thị lớn nhỏ của đất nước và cái vết dơ trong lịch sử mà tiền nhân dòng họ
Nguyễn Phúc bị mang tiếng mở cửa rước giặc vào nhà tạo thành một cuộc ngoại
bang đô hộ trên dưới 100 năm cũng đã được gột rửa phần nào trong trắng.
Lòng tôi thầm kính phục ông ở
chỗ đó.